CẢM NHẬN VỀ THÚY KIỀU

     

Cảm nhận của em về nhân vật Thúy Kiều – Trong loại văn học cổ Việt Nam, Truyện Kiều của Nguyễn Du là tác phẩm văn học kiệt xuất. Tác phẩm ko chỉ nổi tiếng vì chưng cốt truyện hay, hấp dẫn, lời văn trau chuốt, giá bán trị tố cáo đanh thép, giá bán trị nhân đạo cao cả bên cạnh đó vì những nhân vật trong truyện được ngòi cây viết sắc sảo của Nguyễn Du miêu tả khôn xiết đẹp đẻ, sinh động. Đặc biệt là những nhân vật nhưng mà tác giả trung tâm đắc nhất như Thúy Vân, Thúy Kiều.

Bạn đang xem: Cảm nhận về thúy kiều

Ngay phần đầu của Truyện Kiều Nguyễn Du đã khắc họa bức chân dung xinh đẹp của nhì chị em Thúy Kiều cùng Thúy Vân:

Đầu lòng hai ả tố nga

Thúy Kiều là chị, em là Thúy Vân

Mai cốt giải pháp tuyết tinh thần

Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười

Nói đến Mai là nói đến sự mảnh dẻ, thanh tao, nói đến tuyết là nói đến sự vào trắng, tinh sạch. Cả mai cùng tuyết đều rất đẹp. Tác giả đã ví vẻ đẹp thanh tao, trong trắng của nhì chị em như là mai là tuyết với đều đạt đến độ hoàn mĩ "Mười phân vẹn mười".

Thúy Kiều là một cô gái tài sắc vẹn toàn, nhưng phải chịu một số phận bất hạnh. Câu thơ miêu tả Thúy Vân: "Mây chiến bại nước tóc tuyết nhường màu sắc da" còn đối với Thúy Kiều:" Hoa ghen thất bại thắm liễu hờn kém xanh" đây là một nghễ thuật độc đáo của Nguyễn Du lúc nói về nhì chị em Thúy Vân cùng Thúy Kiều vì nó ko những miêu tả sắc đẹp ngoài ra dự báo trước về cuộc đời. Ở Thúy Vân tác giả cần sử dụng từ" thua, nhường" thể hiện một cuộc sống êm đềm, hạnh phúc, còn ở Thúy Kiều thì những từ "ghen, hờn" thể hiện cuộc sống của Kiều sẽ gặp nhiều sóng gió, trắc trở. Một người tất cả tài, sắc, vừa sắc sảo về trí tuệ vừa mặn nhưng về trung khu hồn lại phải chịu một cuộc đời đầy sóng gió, hai lần bị chào bán vào lầu xanh, hai lần trầm mình xuống sông tự vẫn, rồi nhị lần nương nhờ cửa Phật. Kiều là người biết báo ân, báo oán, khi bao gồm cơ hội Kiều đã kiếm tìm Hoạn Thư để trả thù nhưng cuối cùng thiếu phụ cũng tha cho Hoạn Thư thể hiện Kiều tất cả lòng vị tha. Kiều là nhân vật đại diện cho những phụ nữ có tài, bạc mệnh bị bóng đêm chà đạp lên nhân phẩm bé người, bị rẻ rúm dưới làng mạc hội phong kiến bất công.

Nguyễn Du đã miêu tả vẻ đẹp Thuý kiều không dài, chỉ vài câu thôi, vậy nhưng ta như thấy hiện ra trước mắt một thiếu nữ "tuyệt thế gia nhân". Mắt người vợ thăm thẳm như làn nước mùa thu, lông mi uốn cong xinh đẹp như dáng vẻ núi mùa xuân; nhan sắc đằm thắm đến hoa cũng phải ghen, dáng người tươi xinh mơn mởn đến mức liễu cũng phải hờn. Khi đọc đến đoạn này ta không chỉ rung động, thán phục mà bao gồm một cảm giác xốn xang khó khăn tả bởi thanh nữ Kiều Xinh đẹp quá. Thủ pháp ước lệ,nhân hoá là biện pháp tu từ phổ biến vào văn học cổ được tác giả sử dụng xuất sắc, kết hợp với việc dùng điển cố “nghiêng nước nghiêng thành", tác giả đã tạo cho ta không chỉ đọc, chỉ nghe, chỉ cảm nhận, mà như thấy tận mắt chị em Kiều. Người vợ quả là gồm một vẻ đẹp "sắc sảo mặn mà" Ta có thể nói là “có một không hai" làm mê đắm lòng người. Đọc hết những câu trên, ta mới hiểu được dụng ý của Nguyễn Du lúc miêu tả vẻ đẹp “đoan trang phúc hậu" của Thuý Vân trước vẻ đẹp “sắc sảo mặn mà" của Thuý Kiều. Bên thơ đã sử dụng biện pháp đòn bẩy, cần sử dụng vẻ đẹp của Thúy Vân để có tác dụng để có tác dụng tôn thêm vẻ đẹp yêu kiều, quyến rũ của Thuý Kiều rất có hiệu quả.

*

Cảm nhận của em về nhân vật Thúy Kiều

Sắc đã vậy còn tài của con gái Kiều thì sao? Ta sẽ ko cảm nhận được hết toàn bộ vẻ đẹp hình thể củng như vẻ đẹp trung tâm hồn cua Thuý Kiều nếu như ta không biết đến tài của nàng, mặc cho dù Nguyễn Du đã nói "Sắc đành đòi một, tài đành hoạ hai". Về sắc thì chắc chắn chỉ bao gồm mình phụ nữ là đẹp như vậy, về tài hoạ chăng gồm người thứ nhì mới sánh kịp:

Thông minh vốn sẵn tính trời

Pha mùi hương thi hoạ đủ mùi ca ngâm

Cung thương làu bậc ngũ âm

Nghề riêng ăn đứt Hồ cầm một trương

Khúc bên tay lựa yêu cầu chương

Một thiên bạc mệnh lại càng óc nhân"


Nàng tất cả cả tài thơ, tài hoạ, tài đàn, tài nào cũng xuất sắc, cũng thành “nghề" cả. Riêng tài đàn nữ đã chế tác một bản nhạc sở hữu tiêu đề "Bạc mệnh" rất cuốn hút lòng người.

Kiều bao gồm tâm hồn trong trắng và trái tim đa sầu, đa cảm. Lúc đi du xuân cùng em, gặp mộ Đạm Tiên, người phụ nữ xấu số không quen biết, Kiều đã tỏ lòng thương cảm, Kiều luôn luôn luôn hiểu cùng cảm nhận được nỗi đau khổ của người khác với tìm phương pháp giải quyết. Kiều còn là một người bé hiếu thảo. Khi gia đình mắc oan Kiều đã mất mát bản thân mình, mất mát hạnh phúc của cá thể mình để cứu cha, cứu em và chữ hiếu của Kiều đặt cao hơn tất cả cùng được thể hiện bằng hành động. Vào suốt quãng đời lưu lạc, dịp nào Kiều cũng sống trong băn khoăn day dứt bởi không làm cho tròn trách nhiệm của người nhỏ đối với phụ thân mẹ. Lúc bị giam lỏng ở lầu Ngưng Bích, Kiều cũng không nguôi nhớ về phụ vương mẹ. Kiều tất cả một trái tim chung thuỷ, ý thức vị tha. Tác giả đã ca ngợi tình thương Kim – Kiều hồn nhiên, trong sáng và táo bạo, Kiều đã chủ động đến với Kim Trọng. Thái độ chủ động ấy ta không nhiều gặp trong xã hội phong kiến, Kiều đã chống lại quan tiền điểm của thôn hội phong kiến "cha mẹ đặt đâu nhỏ ngồi đấy". Tình yêu rất đẹp bởi bắt nguồn từ hai trái tim, rất phổ biến thuỷ nhưng cũng rất biết hi sinh. Trong mười lăm năm lưu lạc, Kiều luôn luôn nghĩ tới Kim Trọng, băn khoăn day dứt bởi mình không sở hữu đến hạnh phúc đến người mình yêu, mối tình Kim – Kiều chính là biểu tượng đến khát vọng hạnh phúc của bé người.

Xem thêm: Cách Tạo Danh Mục Trong Word 2007, 2010, 2013, 2016 Đơn Giản


Như đã nói Truyện Kiều đam mê người đọc phần lớn là nhờ nghệ thuật miêu tả nhân vật của Nguyễn Du. Quả vậy nghệ thuật tả người của Nguyễn Du gồm thể gọi là bạc thầy vào nền văn học cổ Việt Nam. Tả hình dáng bên ngoài của nhân vật ông luôn làm hiện hữu lên cái tính cách, trung ương hồn bên trong của nhân vật đó.

Từ một cô nàng trinh trắng, Kiều đã rơi vào lầu xanh, đây là nỗi khổ, nỗi nhục lớn nhất cơ mà Kiều phải chịu đựng, phải chịu cảnh "Cuộc say đầy tháng trận cười suốt đêm" khi là vợ Thúc Sinh, Kiều đã phải đàn hát thâu đêm để mang lại Thúc Sinh với Hoạn Thư uống rượu, thưởng đàn. Bị cung cấp vào lầu xanh lần thứ hai, Kiều gặp Từ Hải. Từ Hải đã có đến cho Kiều cuộc sống hạnh phúc với đưa Kiều lên vị trí xứng đáng nhưng rồi Kiều đã nhẹ dạ cả tin, khuyên Từ Hải ra hàng cùng khiến Từ Hải thất bại trận phải chết đứng. Lúc chồng vừa chết, Thuý Kiều phải đánh đàn hầu rượu Hồ Tôn Hiến rồi bị xay gả đến tên thổ quan và phải trẫm bản thân xuống sông Tiền Đường tự vẫn. Thuý Kiều là điển hình mang lại số phận bi thảm của người phụ nữ trong làng mạc hội phong kiến.

Kiều là đứa nhỏ hiếu thảo: khi gia đình mắc oan Kiều đã mất mát bản thân mình, mất mát hạnh phúc của cá thể mình để cứu cha, cứu em cùng chữ hiếu của Kiều đặt cao hơn tất cả cùng được thể hiện bằng hành động. Trong suốt quãng đời lưu lạc, thời gian nào Kiều cũng sống trong băn khoăn day dứt vì không có tác dụng tròn trách nhiệm của người con đối với cha mẹ. Lúc bị giam lỏng ở lầu Ngưng Bích, Kiều cũng không nguôi nhớ về phụ thân mẹ. Kiều gồm một trái tim tầm thường thuỷ, ý thức vị tha. Tác giả đã ca ngợi tình cảm Kim – Kiều hồn nhiên, trong trắng và apple bạo, Kiều đã chủ động đến với Kim Trọng. Thái độ chủ động ấy ta không nhiều gặp trong thôn hội phong kiến, Kiều đã chống lại quan liêu điểm của buôn bản hội phong kiến "cha mẹ đặt đâu nhỏ ngồi đấy". Tình thương rất đẹp bởi bắt nguồn từ nhị trái tim, rất thông thường thuỷ nhưng cũng rất biết hi sinh. Vào mười lăm năm lưu lạc, Kiều luôn nghĩ tới Kim Trọng, băn khoăn day dứt bởi vì mình không mang đến hạnh phúc mang đến người mình yêu, mối tình Kim – Kiều chính là biểu tượng mang đến khát vọng hạnh phúc của con người.

Khát vọng về hạnh phúc, về quyền sống đã đưa Kiều trở thành đại diện cho nhỏ người bị áp bức vùng dậy làm chủ số phận của mình trong tư thế chiến tháng, tư thế thiết yếu nghĩa:

“Nàng rằng: Lồng lộng trời cao

Hại nhân nhân hại sự nào tại ta”.

Xem thêm: Những Bài Hát Về Sinh Nhật, Những Bài Hát Hay Về Sinh Nhật

Ở đây, Thuý Kiều đã gặp gở từng nào người phụ nữ bị áp bức khác đứng dậy đòi quyền sống, đòi lẽ công bằng, trừng trị kẻ ác. “Cái thế giằng co giữa sự sống cùng sự chết ở trong Tấm Cám, Thạch Sanh, vào nhiều truyện nôm khuyết danh khác cũng như trong truyện Kiều, về căn bản nào bao gồm khác gì nhau, chỉ khác… Một bên nhiều khi con người mượn yếu tố thần linh phụ trợ, một mặt đã vươn tới tư tưởng trị quần chúng và nhỏ người quyết định theo công lí của mình”- (Cao Huy Đỉnh)

Qua nhân vật Thuý Kiều ta thấy Nguyễn Du là nhà nhân đạo chủ nghĩa rất mực yêu thương thương rất mực đề cao nhỏ người, đề cao những khát vọng chân chính của con người – đặc biệt là thân phận người phụ nữ trong làng mạc hội phong kiến đầy rẫy bất công, tàn bạo với lễ giáo phong kiến.