Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông

     
Hầu hết tình nhân thơ Việt Nam, khi đọc Truyện Kiều của NguyễnDu hầu hết biết câu thơ: "Hoa đào nămngoái còn cười gió đông". Chũm Nguyễn tả chổ chính giữa trạng đàn ông Kim (Kim Trọng) trở lại vườn xưa, như thế nào đâuthấy bóng cô bé Kiều, chỉ thấy hoa đào phơ phất trong gió đông. Thấy cảnh, nhớngười, chẳng biết fan xưa khám phá nơi nao, là thế…


Bạn đang xem: Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông

người yêu thơ Đường, hẳn cũng biết đếncâu thơ : "Nhân diện bất tri hà xứkhứ/ Đào hoa y cựu tiếu đông phong". ( gọi nghĩa là: khuôn mặt người giờ chưa bao giờ ở phương nào/Nơi phía trên chỉ thấy có hoa đào như cười cợt trong gió đông )
Đây chỉ là hai liên minh trong bài xích tứtuyệt Đề tích sở con kiến xứ của Thôi Hộ, một bên thơ đời Đường. Bài xích thơ còncó tên Đề đô thành NamTrang.
Truyện chép rằng: Thôi Hộ là 1 trong người đẹp nhất trai, tính trái hợp, không nhiều giao du. Một ngày thanhminh, đi chơi một mình đến phía nam tởm thành, thấy một nhà gồm vườn đào nhiềuhoa, bèn gõ cửa, xin nước uống. Một cô gái đẹp cùng đoan trang ra hỏi họtên thi sĩ, rồi rước nước mời khách hàng uống. Thanh lịch tiết tỏ bày năm sau, Thôi Hộlại mang đến nhà ấy, thấy cửa đóng bí mật bưng, tức cảnh đề bài xích thơ này lên cánh cửabên tả. Biện pháp mấy hôm sau mang lại lại, bỗng nghe trong nhà gồm tiếng khóc, rồi có ônglão ra hỏi. " Anh có phải là Thôi Hộ không? đàn bà tôi đọc bài bác thơ củaanh rồi nhịn ăn, vừa new chết ". Nghe vậy, Thôi Hộ vào nhà, khấn thiếu nữ ,thì bạn còn gái ấy sinh sống lại, bèn lấy làm cho vợ. Sau, Thôi Hộ đỗ tiến sỹ vào niênhiệu Trinh Nguyên (đời Đường ), làm quan cho chức Lĩnh Nam huyết độ sứ.
Dịch tức thị :Hôm nay, trởlại nơi năm kia đã đến, thì thấy cửa ngõ đóng then càiNgườimà ta đã gặp gỡ ấy, khuôn mặt tươi hồng sánh ngang sắc đẹp hoa đàoVậymà, khuôn mặt ấy, giờ lần khần ở nơi nao?Chỉthấy từng hoa đào là vẫn như năm ngoái đang cười với gió đông.
*

*



Xem thêm: Uống Oresol Hàng Ngày Có Tốt Không, Oresol Là Thuốc Gì

*


1. Bài bác thơ Tĩnh dạ bốn của Lý Bạch . Hầu như, hồ hết ai yêu thương thơ Đường, hay dễ dàng và đơn giản mang chút ngày tiết giang hồ, thích long dong đây đó, đều có những lúc chạnh lòng, nhưng " cúi đầu nhớ cụ hương" . Còn hết thảy đều ai tha phương, rời quê đi lập nghiệp địa điểm khác, thì hẳn nỗi nhớ quê hương thường trực trong người.           Từ sát một ngàn năm trăm năm trước, Thi Tiên-Lý Bạch đời Đường đang nói hộ cõi lòng đa số kẻ tha mùi hương : " ngửng đầu quan sát trăng sáng/Cúi đầu nhớ vậy hương ".           các thi nhân, hình như người nào cũng hơn một lần trong thơ thể hiện nỗi niềm thương lưu giữ quê hương bạn dạng quán. Tất cả biết bao tuyệt cây bút về chủ thể này, tự cổ chí kim, tự đông lịch sự tây. Xứ Việt mình cũng vậy. Chỉ riêng biệt với Chế Lan Viên, thi sĩ này cũng đều có những câu thơ rất hay, cùng không phần nhiều thế, quê hương và tình yêu quê hương còn được mở rộng ra, với mảnh đất mà ta vẫn sinh sống một khoảng thời gian nào đó: "… lúc ta ở chỉ là nơi khu đất ở lúc ta đi đất bỗng hóa trung ương hồn. Anh chợt nhớ em như
fan xưa, vào dip năm mới, các bậc túc nho giỏi chúc tụng nhau "Hanh Thông ". Vậy thì ngữ nghĩa nhị từ này ra sao? Mạo muội, xin loài kiến giải đôi chút. Trong tiếng Hán, phiên bản thân chữ hanh chỉ mang trong mình 1 nghĩa tầm thường nhất, tức là "sự thông suốt, không tồn tại gì chướng ngại". Còn chữ Thông, thì ngữ nghĩa rộng lớn hơn, tuy vậy nhìn chung, fan ta dùng chữ Thông hầu hết với ngữ nghĩa phổ biến là nhằm chỉ sự "đi trong cả qua", "hai mặt hòa đúng theo nhau"... Lúc dùng kết hợp "Hanh Thông " - chỉ riêng rẽ "vận hội tốt, thao tác làm việc gì cũng được". Mùa xuân đương còn, xin tặng mọi bạn hai chữ khô giòn Thông.
Tiết  hanh hao bỗng đổ cơn mưa tơi bời  lá trút  trời vừa giận nhau thực tình bao gồm tội bỏ ra đâu vẫn nguyên một nỗi lưu giữ nhau chũm lòng,... Nợ đời hy vọng trả cho dứt nợ tình gỡ mối bòng bong khi nào ? thôi đành nửa thực nửa mơ, cứ như một cuộc tình cờ,...  người ơi,... 11.3.2022
  Nghè thờ tiến sỹ Nguyễn Huy Quân tại quê tôi, xóm Thanh Khê. Xóm Minh Hải, huyện Văn Lâm, tỉnh giấc Hưng Yên thế nghè Nguyễn Huy Quân dỗ Đồng ts xuất thân khoa thi Kỷ Hợi (1779) năm Cảnh Hưng thứ 40, khi 36 tuổi, làm quan giữ lại chúc vị Hàn lâm viện Đãi chế, Thự Hiến ngay cạnh xứ. Cụ sinh năm 1744, ko rõ năm mất. Thay được ghi danh tại Văn bia số 82, bia tiến sĩ sau cuối ở Văn Miếu-Quốc Tử giám, Hà Nội


Xem thêm: Thuyết Minh Về Tệ Nạn Ma Túy (Bài Viết Số 4 Lớp 10 Đề 2), Thuyết Minh Về Tệ Nạn Ma Túy

Mưa ngâu rão ngày tiết lập thu, tự nhiên   trời đất phập phù làm cho sao, ngày hè thì thi thoảng mưa rào, mon tám nhưng vẫn mận đào lai nhai   Chẳng ngâu ai vẫn nhớ ai cho đêm thắc thỏm cho lâu năm cơn mơ, cho tất cả những người dưng lưu giữ câu thơ, mang đến mùa rón rén cho tơ tưởng lòng,...