Kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện buồn cười

     

“Tùng! Tùng! Tùng!” Hồi trống chảy trường sẽ vang lên giòn giã nhưng lớp công ty chúng tôi vẫn say sưa về mẩu truyện buồn cười cợt thú vị trong lớp vừa mới được chứng kiến. Cười chơi mãi mới dắt nhau ra lán xe để đi về. Tôi cùng nhỏ bạn sút xe trên con đường làng thân quen thuộc, mồm vẫn không ngớt giờ cười. Tôi thầm nghĩ vẫn kể cho cha mẹ nghe, bố mẹ chắc chắn cũng thấy bi ai cười lắm.

Bạn đang xem: Kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện buồn cười

Ngôi đơn vị thân yêu hiện nay ngay trước mắt, tôi háo hức dắt xe vào sân, miệng líu lô như con chim nhỏ:

- bây giờ ở lớp, chúng con chạm chán chuyện vui lắm bố mẹ ạ!

Bố đang xem ti vi liền xoay sang, chị em đang bận làm bếp bữa trưa trong nhà bếp cũng ló cổng đầu ra hỏi:

- Chuyện ra làm sao mà phụ nữ mẹ tươi tỉnh nắm kia?

Tôi nhanh chóng thả cặp sách xuống, miệng lau láu thoắng thuật lại cả câu chuyện. Giờ văn hôm nay, lớp shop chúng tôi thực hành. Cô giáo đã dặn từ tuần trước đó là mỗi team sẽ sẵn sàng một huyết mục kịch để trình diễn trước lớp. Tất cả các nhóm rất nhiều chăm chút kĩ càng, diễn xuất tuy không được chuyên nghiệp hóa nhưng đa số đạt yêu cầu. Đến nhóm sản phẩm 3, các bạn ấy diễn vở: “Romeo với Juliet”. Công ty chúng tôi đứa như thế nào đứa ấy cũng muốn chờ. Vậy mà khi tấm màn được vén lên, cả lũ hàng loạt ngã ngửa khi đàn bà tiểu thư Juliet xinh đẹp, dịu dàng êm ả lại là một trong những chàng trai vị Nam –cậu các bạn nghịch ngợm độc nhất vô nhị lớp diễn.

Romeo và Juliet sóng vai nhau, cửa hàng chúng tôi ở dưới cười nghiêng ngả. Chú ý Juliet e thẹn sau bộ váy công chúa dài mang lại đầu gối, lộ đôi chân quen đá bóng của Nam, mái tóc quà rực với khuôn mặt trang điểm vội vã, giáo viên cũng nhảy cười. Không rất nhiều thế, Juliet thậm chí là còn cao hơn nữa Romeo hẳn một chiếc đầu, da cũng ngăm hơn. Lời thoại hiểu lên lại không đúng linh tinh, cậu ban cứ nói câu làm sao là cả lớp lại được một tràng cười.

Vở kịch vất vả mãi cũng kết thúc, lúc cả dàn diễn viên cúi kính chào khán giả, Romeo không cẩn thận thế nào cơ mà vấp đề xuất dải dây trang trí. Tức thì khi cửa hàng chúng tôi nghĩ rằng cậu ấy sẽ vấp ngã sấp xuống thì Juliet từ bây giờ đã vứt đi mái tóc giả cấp tốc tay đỡ được. Cảnh tượng rực rỡ này lại khiến tiếng cười rào rào vang lên. Một số học sinh đi qua phòng học tập lớp tôi trông thấy cũng đứng lại, cười. Romeo và Juliet lại được một phen ngượng chín mặt.

Xem thêm: Từ Mắt Trừng Gửi Mộng Qua Biên Giới Đêm Mơ Hà Nội Dáng Kiều Thơm"

Sau đó, cô giáo bất biến trật tự, hỏi han sao đội lại lựa chọn Juliet là nhỏ trai. Nam cố ra bộ váy công chúa, vẫn cái điệu đậm chất cá tính thường ngày, cậu ta nói:

- Em chỉ phụ trách vai trò đạo diễn với cái cây thôi. Nắm mà sáng nay, ngay gần kề giờ diễn, Juliet là bạn Chi lại nghỉ học. Em bất đắc dĩ đề nghị nhận vai diễn này.

Lúc này công ty chúng tôi mới vỡ lẽ lẽ, thảo làm sao Nam lại lo âu như vậy, lời thoại cơ bản nhất cũng ko thuộc. Ngược lại mang đến cho cả lớp tiếng cười thoải mái và dễ chịu suốt hai tiết văn dài. Bất ngờ là cô lại cho điểm team Nam cao nhất, cô còn căn dặn sẽ cân nhắc cho tiết mục này vào buổi gặp mặt Câu lạc bộ Văn học tập cuối tuần. Vậy là lũ đàn bà trong lớp lại được thời điểm trêu chọc mãi. Cô bạn lớp trưởng còn vạch ra cả chiến lược để nâng cao tạo hình, dáng vẻ điệu, cử chỉ mang lại Nam sao cho giống cùng với Juliet nhất. Cả buổi học tập hôm ấy, lớp chúng tôi cứ xôn xao tán gẫu về câu chuyện thú vị, buồn cười. Nhân đồ trung vai trung phong là vai diễn cực chẳng đã của nam giới lại chạy vòng vòng nhằm tránh khỏi vòng vây của lũ đàn ông lẫn nhỏ gái. Đến khi vẫn tan học tập rồi, một trong những bạn học lớp khác, các em lớp dưới nhìn thấy Nam còn chào hỏi thân thiện, khen Nam đóng Juliet đáng yêu khiến đứa bạn nghịch ngợm đỏ bừng cả mặt.

Xem thêm: Phần Write Unit 1 Lớp 9 Unit 1 Phần Write : A Visit From Pen Pal

Tôi vừa nói lại câu chuyện vừa nghĩ tới vóc dáng khi diễn của Nam, cười sằng sặc. Chị em mỉm mỉm cười nói:

- Cậu ấy đáng yêu đấy chứ. Con trai mà chịu nhận vai diễn người vợ là xứng đáng khen lắm!

Tôi cũng gật gù đồng ý. Trái thật, vai diễn đó của Nam ko phải tuyệt vời và hoàn hảo nhất nhất tuy thế cậu ấy không hầu hết dũng cảm, có nhiệm vụ mà cũng tương đối sáng tạo. Tôi thầm nhủ giả dụ vở kịch được diễn như lời thầy giáo dạy văn nói, nhất quyết tôi sẽ đến cổ vũ cho chính mình nam vô cùng dễ thương và đáng yêu của lớp mình.