Lập Dàn Ý Kể Về Một Chuyến Về Quê
Dàn ý 1 Mở bài: quê nhà là chùm khế ngọt, ai đi xa cũng đề nghị nhớ về. Phụ huynh em cũng thế, dù thế dân thành phố với số đông cuồng quay công việc bận …

Dàn ý 1
Mở bài:
Quê hương là chùm khế ngọt, ai ra đi cũng đề xuất nhớ về. Cha mẹ em cũng thế, tuy nhiên dân thành phố với hầu hết cuồng quay công việc bận bịu nhưng họ luôn luôn thu xếp thời hạn cho chúng em về quê thăm người thân.
Bạn đang xem: Lập dàn ý kể về một chuyến về quê
Thân bài:
– Quê các cụ là xứ sở ngọt ngào chính vì nơi kia có những người dân thân chúng em: có dì, có cậu, bao gồm mợ,..
+ Như các lần về quê trước đó, luôn có các cụ ra tiên phong làng mái ấm gia đình chúng em.
+ mỗi lần chạm mặt họ em với em trai em khôn cùng vui, niềm vui không tả xiết chắc vày tình cảm ông bà dành riêng sự mến thương cho bọn chúng em vượt nhiều.
+ Ông lại chặt tre làm phần đông đèn ông sao, số đông cánh diều đến em trai em.
+ Bà lại chuẩn bị những món ăn ngon cho con, đến cháu.
+ gia đình em mỗi một khi về luôn luôn nhận được nhiều lời thăm nom , quan lại tâm của những người thân trong gia đình.
+ ngoài ra hàng xóm ở chỗ này rất sống khôn xiết tình cảm.
+ họ dành đều lời nói, lời share với những người dân sống xa quê. Khác các so với thành phố nơi chúng em sống.
+ sinh sống và thì thầm chỉ là với những thành viên mái ấm gia đình còn những người dân sống xung quanh họ không nhiều khi dừng lại đôi phút nhằm chuyện trò. Chắc vày nhịp sống tp nhanh phải họ không có thời gian để xin chào hỏi lẫn nhau.
– Bữa ăn mái ấm gia đình ở quê ý nghĩa biết bao! Đó là những bữa ăn đầm ấm bên mái ấm gia đình và tín đồ thân.
+ Đó là những bữa ăn đông đủ các thành viên trong mái ấm gia đình có ông, bà, dì, dượng,..
+ Trong bữa ăn họ trò chuyện một cách vui vẻ khiến không khí gia đình càng thêm ấm áp. Không lo toan tới các thứ xô tình nhân ngoài trái đất kia.
– bao gồm lẽ, về quê là xứ sở bình lặng và thoải mái nhất của bé người. Bởi vì nơi đây khiến cho ta một cảm hứng an nhiên cùng với đời.
– phù hợp nhất về quê cũng bởi vì ở đây bao gồm những đồng đội chạc tuổi mình tuy thế họ cho mình biết các cái hay, mẫu thú vị ở vùng quê yên bình.
Kết bài
– Về xong xuôi lại nên chia tay chốn quê không nguy hiểm đó, để trở lại với thành phố . Cùng với việc học tập của bọn chúng em cùng với công việc an sinh của bố mẹ. Nhưng chúng em không bi hùng là bao vì chưng đi sẽ nhất quyết trở về với miền ân cần đó.
– trong trái tim của em nơi chính là nơi hoàn hảo nhất nhất.
Dàn ý 2
1. Phần Mở bài
– suốt chín tháng tiếp thu kiến thức ờ thành phố, trong số những ngày hè cha mẹ em mang lại em về quê sống với nội.
– những lần về quê sống với nội, em đều có rất nhiều kỉ niệm. Kỉ niệm như thế nào cùng rất đáng để nhớ so với em.
– Trong tất cả những kỉ niệm ấy. Kĩ niệm để lại tuyệt hảo sâu sắc độc nhất vô nhị trong em đó là lần về quê nội lúc em học hết lớp 5.
2. Phần Thân bài
a). Giới thiệu về quê nội
Que nội em làm việc tính Vĩnh Long, nơi bao gồm vườn cây trái sum suê.
Nơi ấy có dòng sông nước chảy hiền lành hòa, gồm có vườn cây vú sửa, sân vườn xoài, vườn cửa chôm chôm,… xung quanh năm tươi tốt.
Nơi ấy gồm có cánh đồng lúa và bao gồm cả những bến bãi cỏ xanh…
Con người quê nội em thật nhân hậu, thuần phác, tính tình thật thà thật thà.
b). Kĩ niệm dáng vẻ nhớ trên quê nội
Đang ở tp nay về quê sống, em thấy bản thân như bé chim sổ lồng. Sáng sủa sáng, em cùng nội chạy bộ trên bờ sông. Làn gió mát buổi sáng sớm thổi từ bên dưới sông lên đuối rượi. Em thấy thật khoan khoái, dễ dàng chịu. Chiều chiều, em cùng các bạn trong làng vui nghịch dưới bóng non của vườn cửa cây vú sửa. Cũng có thể có chiều, bọn chúng em bên nhau thi thả diều trên bờ sông, trên bãi có xanh.
– Chiều bên trên quê hương, nghe giờ đồng hồ sáo diều vi vu bên trên tầng không thật không có gì độc đáo hơn đối với tuổi thơ của em.
– Kì suy nghĩ hè về quê nội vẫn thật đầy đủ với em nếu không tồn tại một sự việc bất thần xảy ra.
– Chiều hôm đó, em theo các anh chị em con chưng Hai ra kè sông thả diều. đùa thả diều thiệt thú vị. Những nhỏ diều no căng gió cứ bay cao, bay cao mãi. Ai cùng mong mỏi diều của chính mình bay cao nhất.
– Mải chạy theo anh con bác, em vấp vào một trong những hòn đá mặt bờ đê. Em vấp ngã nhào và đau chân tới cả không thể vực lên được.
– Nghe tiếng bửa huỵch và tiếng kêu của em, anh nhà bác bỏ em con quay lại. Thấy em nhăn nhó bởi vì đau, anh em không để ý gì đến con diều cua mình nữa. Anh chạy lại với đỡ em lên. Cụ là nhỏ diều theo gió tuyệt lên tận trời cao.
Xem thêm: Trò Chuyện Chuyên Đề Tiếng Việt Giàu Và Đẹp, Tiếng Việt Giàu Đẹp
– Chỉ vấp và té xẻ thế cơ mà chân em đã bị bong gân. Em nhức quá không đi được. Anh em đã cõng em về nhà.
Em xin nội chớ nói cho bác mẹ em biết. Cha mẹ em sẽ bận công tác. Trường hợp biết em bị đau chân, nạm nào bố mẹ em cũng về thăm.
– xuyên suốt mấy ngày, chân em sưng tấy. Em ngồi một chỗ, hết chạy nhảy chơi đùa cùng bọn chúng bạn.
– Nội và chưng Hai gái quan tâm em thiệt chu đáo. Thong thả lúc làm sao là anh em cũng đến ở kề bên em động viên và an ủi. Có lẽ vì rứa mà em thấy như chân em đỡ đau hơn.
– một tuần sau, chân em bắt đầu khỏi hẳn. Em lại cùng anh ra kho bãi cỏ chăn trâu, thả diều như không có chuyện gì đang xảy ra.
3. Phần Kết bài
– Một tháng về quê nội trôi qua thật nhanh. Em phái về bên để sẵn sàng cho năm học tập mới.
Rồi 1 năm học sẽ trôi qua, em đã lại được về vùng quê lặng bình của nội và để được đi chăn trâu thả diều cùng các anh các chị sống quê.
Em yêu thương lắm quê nội của em. Em nhớ những lắm loại sông hiền đức hòa, lưu giữ vườn cây vú sữa cành lá sum suê cùng em cũng ghi nhớ kĩ niệm về lần em vấp váp té bị đau nhức chân lúc đi thả diều thuộc anh nhỏ của bác bỏ Hai em.
Dàn ý 3
1. Phần Mở bài
– trong cả chín tháng học tập ờ thành phố, một trong những ngày hè bác mẹ em cho em về quê sinh sống với nội.
– các lần về quê sống với nội, em đều có rất nhiều kỉ niệm. Kỉ niệm nào cùng rất đáng để nhớ đối với em.
– Trong toàn bộ những kỉ niệm ấy. Kĩ niệm nhằm lại tuyệt hảo sâu sắc tuyệt nhất trong em chính là lần về quê nội lúc em học không còn lớp 5.
2. Phần Thân bài
a). Trình làng về quê nội
Que nội em sống tính Vĩnh Long, nơi bao hàm vườn cây trái sum suê.
Nơi ấy bao gồm dòng sông nước chảy hiền hậu hòa, có những vườn cây vú sửa, sân vườn xoài, vườn chôm chôm,… quanh năm tươi tốt.
Nơi ấy bao hàm cánh đồng lúa và bao gồm cả những bãi cỏ xanh…
Con người quê nội em thiệt nhân hậu, thuần phác, tính tình ngay thẳng thật thà.
b). Kĩ niệm dáng vẻ nhớ bên trên quê nội
Đang ở thành phố nay về quê sống, em thấy mình như nhỏ chim sổ lồng. Sáng sủa sáng, em cùng nội chạy bộ trên bờ sông. Làn gió mát buổi sớm sớm thổi từ dưới sông lên đuối rượi. Em thấy thiệt khoan khoái, dễ chịu. Chiều chiều, em cùng chúng ta trong làng mạc vui chơi dưới bóng đuối của vườn cửa cây vú sửa. Cũng có thể có chiều, chúng em cùng cả nhà thi thả diều bên trên bờ sông, trên bến bãi có xanh.
– Chiều bên trên quê hương, nghe tiếng sáo diều vi vu trên tầng ko thật không tồn tại gì thú vui hơn so với tuổi thơ của em.
– Kì nghĩ hè về quê nội đã thật hoàn toản với em nếu không có một sự việc bất thần xảy ra.
– Chiều hôm đó, em theo các cả nhà con bác bỏ Hai ra kè sông thả diều. Nghịch thả diều thiệt thú vị. Những con diều no căng gió cứ bay cao, bay cao mãi. Ai cùng hy vọng diều của mình bay cao nhất.
– Mải chạy theo anh con bác, em vấp vào một trong những hòn đá mặt bờ đê. Em bửa nhào và đau chân tới cả không thể vực lên được.
– Nghe tiếng xẻ huỵch và tiếng kêu của em, anh nhà bác bỏ em con quay lại. Thấy em nhăn nhó vì đau, bạn bè không xem xét gì đến nhỏ diều cua mình nữa. Anh chạy lại và đỡ em lên. Cố kỉnh là bé diều theo gió tốt lên tận trời cao.
– Chỉ vấp cùng té xẻ thế mà lại chân em đã trở nên bong gân. Em đau quá ko đi được. Anh em đã cõng em về nhà.
Em xin nội đừng nói cho bố mẹ em biết. Bố mẹ em đã bận công tác. Trường hợp biết em bị đau nhức chân, nắm nào bố mẹ em cũng về thăm.
– xuyên suốt mấy ngày, chân em sưng tấy. Em ngồi một chỗ, không còn chạy nhảy vui đùa cùng bọn chúng bạn.
– Nội và chưng Hai gái âu yếm em thiệt chu đáo. Nhàn nhã lúc làm sao là đồng đội cũng đến kề bên em cổ vũ và an ủi. Chắc rằng vì nắm mà em thấy như chân em đỡ đau hơn.
– một tuần lễ sau, chân em mới khỏi hẳn. Em lại thuộc anh ra bãi cỏ chăn trâu, thả diều như không tồn tại chuyện gì vẫn xảy ra.
3. Phần Kết bài
– Một tháng về quê nội trôi qua thật nhanh. Em phái về bên để sẵn sàng cho năm học tập mới.
Rồi 1 năm học đang trôi qua, em sẽ lại được về vùng quê im bình của nội sẽ được đi chăn trâu thả diều cùng những anh những chị sinh hoạt quê.
Xem thêm: Câu Hỏi Cho Glixerol Phản Ứng Với Hỗn Hợp Axit Béo Gồm C17H35Cooh Và C15H31Cooh
Em yêu lắm quê nội của em. Em nhớ các lắm chiếc sông hiền hòa, ghi nhớ vườn cây vú sữa cành cây sum suê cùng em cũng nhớ kĩ niệm về lần em vấp váp té bị đau nhức chân lúc đi thả diều cùng anh con của chưng Hai em.