Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Nhìn một cai vẹo vọ thảnhngười, nhìn một chiếc nữa đổ nước người. Ý tức thị muốn nói đến cái sắc đẹp cựckỳ đẹp khiến người ta say mê đến mất thảnh mất nước mà lại cũng không hay.
Bạn đang xem: Một hai nghiêng nước nghiêng thành

Câu này Nguyễn Du dịch lờica của Lý Diên Niên vào tích Hán Vũ Đế tuyển fan đẹp.
Năm Nguyên sóc, Hán Vũ đếcho xấy dựng đền rồng Minh Quang cùng kén chọn hai ngàn gái đẹp mắt ở vùng Yên, Triệu đưavào ở trong đó. Những người dân đẹp được tuyển chọn này chỉ tuổi tự mười lăm trởlên, dẫu vậy quá ba mươi tuổi thì bị thải hồi.Ngoài đền Minh Quang, HánVũ đế còn những nơi khác để chứa gái đẹp. Tống cộng số gái đẹp ở trong nhà vua nàylên cho một vạn tám ngàn. Ấy cụ mà Hán Vũ đế vẫn còn cho là thiếu.
Một hôm, ca nhân Lý DiênNiên hát mang đến Hán Vũ đế nghe rằng:
"Bắc phương hữu giainhân
Tuyệt cầm cố nhi độc lập.
Nhất rứa nhân khuynh thành
Tái ráng nhân khuynh quốc.
Ninh bất tri khuynh thànhdữ khuynh quốc,
Giai nhân nan tái đắc".
(Phương Bắc có người đẹp
Tuyệt vời đứng riêng bậc.
Một nhìn, người nghiêngthành
Hai nhìn, tín đồ nghiêngnước.
Há rằng chẳng biết nước,thành nghiêng,
Chỉ vì người đẹp khó timđược).
Hán Vũ đế bèn hỏi:
- trần thế có người đẹp đếnnhư rứa sao?
Tả hữu thưa:
- Tầu bệ hạ, người đẹptrong bài ca ấy chính là cô em gái của Lý Diên Niên vậy.
Hán Vũ đế bèn chỉ thị choLý Diên Niên đưa em gái vào cung. Công ty vua khôn xiết sủng ái thiếu phụ và bắt cả triều thầnphải gọi cô bé là Lý phu nhân. Vua lại phong đến Lý Diên Niên tự chức Cẩn giámlên chức Hiệp quy định Đô úy.
Xem thêm: Viết Về Thành Phố Đà Lạt Bằng Tiếng Anh, Viết Đoạn Văn Ngắn Về Đà Lạt Bằng Tiếng Anh Lớp 8
Lý phu nhân ngơi nghỉ với Hán Vũđế hơn một năm thì sinh được một nhỏ trai, có nghĩa là Sương ấp vương sau này.
Một không bao lâu sau Lý phunhân bệnh tật nặng. Hán Vũ đế từ bỏ đến thăm hỏi tặng quà nhưng ko được nàng tiếp. Nàngtrùm chăn kín đáo mít và nói với đơn vị vua:
- Thiếp bị nhức nặng đãlâu, hình dung tiều tuy lắm, không đủ can đảm đem loại nhan dung nhan héo úa giới thiệu nhà vua.Chi xin gởi lại bên vua một người nam nhi và mấy fan anh em.
Hán Vũ đế nói:
- Phu nhân bệnh nặng ekhó qua, hãy mở chăn nhìn ta mà ký kết thác bé và bằng hữu có yêu cầu hơn không?
Lý phu nhân vẫn quấn chănkín nhưng nói:
- Theo lệ, bọn bà khía cạnh mũikhông sạch, ko được phát hiện ra đặng quân phụ.
Nhà vua nạm nài nỉ:
- Phu nhân hãy trình làng trẫmmột lần này thôi, trẫm vẫn ban mang đến phu nhân nghìn vàng, cho con và đồng đội củaphu nhân có tác dụng quan to.
Lý phu nhân vẫn một mựckhước từ:
- mang đến làm quan tiền là quyền ởnhà vua, không vày sự ra mắt của thần thiếp.
Nói đoạn, Lý phu nhânquay vào vách, thở nhiều năm rồi nín lặng. Hán Vũ đế cả giận, đứng phắt dậy cách rangay, ko nói thêm giờ nào.
Các người thân thích biếtchuyện, mang đến trách Lý phu nhân rằng:
- Sao quý nhân ko mở mặtra đến đặng quân vương vãi trông thấy, rồi đem bé và đồng đội ký thác có phải hơnkhông? Sao lại khiến cho nhà vua tức giận mang đến thế?
Lý phu nhân đáp:
- Đàn bà là kẻ lấy nhan sắcthờ người. Ni nhan sắc sẽ kém tất nhiên tình yêu buộc phải phai nhạt. Tình cảm đãphai nhạt thì sẽ không còn ân tình gì nữa. Xưa nay nhà vua sủng ái ta là chỉ vìta còn nhan sắc. Ni ta đang nhỏ nặng, nhan sắc tiều tụy, nếu nhằm nhà vua trốngthấy thì, thử hỏi ngài còn yêu ta như trước đó nữa không. Tất nhiên khi tình yêukhông còn thì làm thế nào ngài còn mến đến đồng đội ta nữa. Ni ta ko ra mắtnhà vua là ý muốn gởi gắm đồng đội một cách thiết tha vậy.
Ít bữa sau Lý phu nhân từtrần. Hán Vũ đế cho an táng nàng khôn cùng hậu. Bên vua lại sai họa nhân vẽ hình ảnh nàngtreo vào cung Cam Tuyền nhằm ngày ngày quan sát ngắm. Bên vua cũng phong chức cácanh em của Lý phu nhân làm quan cao.
Hán Vũ đế sớm hôm thươngnhớ Lý phu nhân khôn nguôi. Bên vua sai bạn đào ao Côn Linh, đông thuyền hìnhchim phượng để ở ao ấy. Ngài tự chế bài bác hát, lên thuyền đi dạo bắt những cungnhân hát để giải buồn.
Một hôm, ca nhi hát bài“Lá rụng ve sầu kêu” như sau:
“Xuyến võng yên ổn bặt tiếngkêu
Thềm son mấy đợt những vết bụi rêulờ mờ.
Phòng không nóng bức nhưtờ,
Gió chuyển lá rụng phất phơcửa ngoài.
Xem thêm: Biểu Hiện Của Lòng Biết Ơn, Nghị Luận Xã Hội Về Lòng Biết Ơn
Bấy thọ tưởng háo monghoài,
Trông ai chẳng thấy, bùingùi lòng ta...",
Vũ đế nghe bài bác hát càngbuồn rầu thêm, sai mang nến mỡ rồng soi trong vùng thuyền nhằm tìm hình ảnh Lýphu nhân. Rồi ngài ôm mặt khóc nứcnở như một đứa trẻ con...