Nêu Cảm Nghĩ Của Em Về Nhân Vật Phương Định
Lê Minh Khuê là công ty văn thành công trong truyện ngắn. Chị tham gia viết văn từ trong thời gian 1970 và có không ít sáng tác về cuộc sống, võ thuật của thanh niên xung phong và bộ đội. “Những ngôi sao sáng xa xôi” của Lê Minh Khuê là truyện ngắn viết năm 1971 thời gian nhà văn 22 tuổi. Truyện viết về cuộc sống đời thường chiến đấu vô cùng cực khổ của tổ thám thính mặt đường, trên bé đường chiến lược Trường sơn thời kháng Mĩ cứu vãn nước.Trong truyện ngắn này, Phương Định là bạn kể chuyện và cũng chính là nhân đồ chính. Lựa chọn vai kể do đó vừa phù hợp với câu chữ truyện lại vừa tiện mang đến tác giả biểu hiện nội trung ương một cách thuận lợi. Truyện viết về vấn đề chiến tranh tất nhiên là nói tới bom đạn, chiến đấu, hi sinh, âu sầu nhưng những khoảng thời gian rất ngắn bình yên là nơi trú chân cho các cảm xúc, cân nhắc của nhân vật tạo ra sự vẻ đẹp vai trung phong hồn của nhỏ người, tốt nhất là người thiếu phụ chiến tranh. Truyện “Những ngôi sao xa xôi” nổi bật lên cùng với ba khuôn mặt nữ bạn trẻ xung phong: Nho, Phương Định, chị Thao. Chúng ta ở vào một hang sâu dưới chân cao điểm. Ở đó, máy bay giặc Mĩ đánh phá dữ dội. Đường bị tấn công “lở loét, màu đất đỏ, trắng lẫn lộn”. Tưởng như sự sống bị bỏ diệt: “Không có lá xanh” 2 bên đường, “thân cây bị tước thô cháy”, bao gồm biết bao thương tích bởi vì bom đạn giặc: phần đông cây rễ nằm lăn lóc, ngổn ngang đa số hòn đá to, một vài chiếc thùng xăng hoặc thành xe hơi méo mó, han gỉ nằm trong đất.
Bạn đang xem: Nêu cảm nghĩ của em về nhân vật phương định
Công việc của họ vô cùng gian khổ và nguy hiểm. Hằng ngày họ đề nghị thay nhau đứng trên du lịch đếm bom rơi rồi dấn thân trọng điểm sau từng trận bom nhằm đo trọng lượng đất cùng đá nên san lấp, ghi lại và phá mọi quả bom không nổ. Họ bị bom vùi luôn. Thần bị tiêu diệt “lẩn trong ruột số đông quả bom”. Thần ghê căng như chão. Trong những khi đơn vị tnxp thường “ra đường vào tầm mặt trời lặn, và làm việc có khi cả đêm thì tổ trinh sát lại “chạy trên du lịch cả ban ngày” dưới cái nắng nóng trên 30 độ. Từ bỏ trên cao điểm về hang, cô nào cũng chỉ thấy “hai con mắt tủ lánh", “hàm răng lóa lên” khi cười, khuôn mặt thì “lom luốc”. Họ là những cô nàng trẻ yêu đời, dễ dàng rung cảm, nhiều ước mơ, rất đơn giản vui mà cũng dễ trẩm tư. Họ hết sức thích nét đẹp và thích thẩm mỹ cho cuộc sống, từ sở trường của mọi người khác nhau. Nho ưng ý thêu thùa, gồm ước mơ sau chiến tranh xin vào có tác dụng thợ điện và phát triển thành một ước thủ trơn chuyền đơn vị máy. Chị Thao béo tuổi hơn Phương Định và Nho. Yêu cầu hơn, không thể hồn nhiên như nhì đồng đội, cầu mơ và dự tính của chị về tương lai thiết thực hơn dẫu vậy cũng vừa đủ những phần mong ước rung cồn của tuổi trẻ. Chị dũng cảm, dũng mãnh trong đánh nhau nhưng sợ thấy được máu chảy.
Cả tía cô, cô nào cũng đáng mến, xứng đáng cảm phục. Tuy nhiên Phương Định là cô nàng để lại ân tượng sâu sắc. Phương Định là thiếu nữ rất nhạy cảm, hồn nhiên và thích thơ mộng; cô hay sống với hầu như ki niệm địa điểm thành phố quê nhà mình. Phương Định có 1 thời học sinh, hồn nhiên, sinh sống vô tư với mẹ, cô có 1 căn phòng bé dại trên gác nhì ô một ngõ phố im tĩnh và thanh bình tại Hà Nội. Và giờ đây trong rất nhiều ngày stress ở chiến trường, cuộc sống đời thường đó đã trở thành kỉ niệm của cô. Phần lớn kỉ niệm kia vừa mô tả khát khao cuộc sống nơi quê hương vừa là liều thuốc hễ viên niềm tin Phương Định vị trí tuyến lửa khốc liệt. Sinh sống nơi mặt trận đã cha năm, luôn bên cạnh cái bị tiêu diệt nhưng cô vẫn thể hiện sư hồn nhiên với mơ mộng, ở chiến trường, Phương Định rất nổi bật giữa các nàng khác với “hai bím tóc, tương đôi mềm, một cái cổ cao, kiêu hãnh như đài hoa loa kèn”. Đôi đôi mắt Phương Định được cánh tài xế bảo là “có ánh nhìn sao nhưng xa xảm”. Những pháo thủ với lái xe pháo “hỏi thăm” cùng “viết phần lớn bức thư dài gửi con đường dây” đến Phương Định. Cô dường như kiêu kì, có tác dụng “điệu lúc tiếp xúc với cùng một anh lính “nói giỏi” nào đấy, tuy nhiên trong quan tâm đến của cô thì “những người đẹp nhất, thông minh, quả cảm và hùng vĩ nhất là những người mặc quân phục, có ngôi sao sáng trên mũ”. Cô biết mình được rất nhiều người, độc nhất vô nhị là các anh quân nhân trẻ, chăm chú và tất cả thiện cảm. Tuy vậy cô không biểu hiện tình cảm của chính bản thân mình và tỏ ra kín đáo đáo giữa đám đông.
Phương Định là một cô gái rất hồn nhiên yêu đời, nhiều cá tính. Thuở nhỏ hay hát. Cô hoàn toàn có thể ngồi lên thành hành lang cửa số căn phòng nhỏ tuổi bé của nhà mình “hát say sưa ầm ĩ”. Bàn học tập lúc nào thì cũng “bày bừa bãi lên”, để đến nỗi bà bầu phải “nguyền rủa”: “Con gái gì của mày. Lấy ông xã rồi mà no đòn... No đòn... !” chính vì như thế ngay từ thời điểm ở nhà, cô vẫn thề “không đem chồng”.
Sống vào cảnh bom đạn ác liệt, tử vong kề bên, Định lại càng tuyệt hát. Những bài bác hành khúc, những điệu dân ca quan họ, bài ca Ca-chiu-sa của Hồng quân Liên Xô, bài xích dân ca Ý... Phương Định còn bịa ra cả phần đông lời hát, cố gắng mà chị Thao vẫn “say mê” chép vào sổ tay. Phương Định hát trong vòng khắc “im lặng” lúc máy cất cánh trinh sát. “rò rè”, cơn bão lửa sắp ụp xuống cao điểm. Định hát để động viên chị Nho, chị Thao, khích lệ mình. Hát khi “máy bay rít, bom nổ; nổ bên trên cao điểm, bí quyết cái hang này khoảng tầm 30m”. Hát trong không khí ngột ngạt: “Khói lên và cửa hang bị đậy lấp”. Đúng là “tiếng hát át tiếng bom” của những thiếu nữ trong thám thính mặt đường, những con tín đồ “khao khát tạo nên sự những sự tích anh hùng”.
Là cô nàng hồn nhiên, yêu đời với nhí nhảnh, Phương Định còn có một trọng điểm hồn nhạy cảm thể hiện ở vị trí chỉ một trận mưa đá vụt qua là đông đảo kỉ niệm về thành phố quê nhà về gia đình, tuổi thơ... Lại được ngủ dậy trong cô. Đoạn hồi tưởng của Phương Định về tuổi học tập trò biểu lộ tính biện pháp hồn nhiên, vô tư pha một ít tinh nghịch và mơ mộng của cô gái Hà Nội. Nhưng chổ chính giữa lí của Phương Định biểu thị rõ nhất, tinh tế nhất lúc cô phá bom. Một mình phá một trái bom trên đồi. Cảnh tượng chiến trường “vắng lặng mang đến phát sợ”. Cảnh đồ dùng bị bỏ diệt, khói đạn đồ dùng vờ từng nhiều trong không trung: Phương Định quả cảm và bình tâm tiến mang lại gần quả bom, khoan thai mà cách tới”. Quả bom bao gồm hai vòng tròn màu quà nằm hững hờ trên một bụi cây khô, một đầu vùi xuống đất. Thần chết đang chờ đợi họ. Vỏ trái bom nóng. Định dùng lưỡi xẻng đào đất, có lúc lưỡi xẻng va vào quả bom. Có những lúc Định “rùng mình” bởi cảm thấy vì sao mình lại chậm trễ thế. Nhì mươi phút vẫn trôi qua. Tiếng còi chị Thao rúc lên. Phương Định cẩn thận bỏ gói thuốc mìn xuống những lỗ sẽ đào, châm ngòi vào dây mìn. Cô khỏa đất rồi chạy cấp tốc về khu vực nấp... Tiếng còi chị Thao lại thổi lên. Quả bom nổ. Ba tiếng nổ lớn nữa tiếp theo, ngực nhức nhói, đôi mắt, cạy mãi mới xuất hiện được. Các giọt mồ hôi thấm vào môi, cát lạo xạo vào miệng. Nguy hiểm, căng thẳng không thể nào nói xiết. Chị Thao vấp váp ngã, lốt sẹo trơn lên, mảng dù bay trên lưng, chị cười cợt “răng trắng, hai con mắt mở to...”. Nho bị thương. Bom nổ, hầm sập, chị Thao cùng Định cần moi đất, bế Nho lên. Ngày tiết túa ra, thâm nhập vào đất. Chị Thao nghẹn ngào. Định rửa vết thương đến Nho, tiêm thuốc mang lại Nho, pha sữa mang lại Nho... Rồi chị Thao lại giục: “Hát đi, Phương Định, ngươi thích bài gì nhất, hát đi!.... Đó là cuộc chiến đấu thường xuyên nhật của họ.
Xem thêm: Cách Làm Khoai Nướng Bằng Nồi Chiên Không Dầu Cực Đơn Giản, 3 Cách Nướng Khoai Lang Bằng Nồi Chiên Không Dầu
Mỗi ngày, tổ trinh sát mặt con đường phá bom cho năm lần; ngày nào không nhiều cũng tía lần. Phương Định mang đến biết: “Tôi bao gồm nghĩ đến loại chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không vắt thể...”.
Đoạn văn tả cảnh phá bom trên du lịch là đoạn văn xuất sắc nhất trong truyện ngắn “Những ngôi sao 5 cánh xa xôi”. Những cảm giác tinh tế được biểu đạt qua đoạn văn không chỉ là là sự nhạy bén vốn có mà còn là sự tích ý ghê nghiệm sau khá nhiều lần phá bom"ở con đường lửa.
Rõ ràng ngòi bút của Lê Minh Khuê đã diễn tả tâm lí của nhân đồ gia dụng rất nhộn nhịp và cực kỳ thực. Một quả đât nội hàm phong phú, đa dạng và phong phú và rất trong sạch của nhân trang bị được tồn tại như nó vốn có. Bí quyết nhìn, biện pháp thể hiện những vẻ đẹp của con tín đồ trên tuyến đầu giang sơn theo khuynh hướng sử thi ấy đó là vũ khí góp thêm phần động viên toàn dân tham gia kháng chiến. Tuy nhiên vậy, truyện ngắn của Lê Minh Khuê ko rập khuôn, đối kháng giản; ngược lại rất chân thực, thu hút người đọc từ trên đầu đến cuối.
Truyện “Những ngôi sao 5 cánh xa xôi” của Lê Minh Khuê đã có tác dụng sống lại cuộc sống và chiến đấu của không ít cô tnxp ở một trọng yếu trên tuyến phố Trường đánh trong tiến độ chiến tranh phòng Mĩ cứu vớt nước. đều hình hình ảnh cao đẹp của những cô thanh niên tình nguyện trong truyện tiêu biểu vượt trội cho dân tộc Việt Nam, đặc biệt là thế hệ trẻ, giữa những năm mon hào hùng của Tổ quốc. Truyện bộc lộ thành công về cách kể chuyện, và đặc biệt là nghệ thuật tương khắc họa tâm lý nhân vật.
Xem thêm: Sinh Năm 1990 Tuổi 1990 Hợp Với Tuổi Nào Nhất? Hợp Với Tuổi Nào
Chiến tranh đã đi được qua, sau cha mươi năm hiểu lại truyện “Những ngôi sao sáng xa xôi”, ta như được sống lại những năm tháng hào hùng của đất nước. Hồ hết "ngôi sao Hôm” “sao Mai” như chị Thao, như Nho, như Phương Định gần xa vẫn tỏa sáng sủa hồn ta với bao ngưỡng mộ, bịết ơn.